Nguyên Thạch

Thu tím Bằng Lăng

Bằng Lăng trước ngõ thay màu úa.
Len lén hồn ai cảm thu sang.
Tôi dọn về đây.
Em mười sáu.
Hai đứa chung nhau một con đường.
Nàng ở mặt tiền.
Sang giàu lắm.
Tôi cảnh phía sau lụp sụp nghèo.
Cha mẹ của nàng,quan đầu tỉnh.
Tôi kiếp thằng dân bụng đói meo.
Giáp vách phía sau không xa mấy.
Nàng vẫn thường nghe được tiếng đàn.
Đêm đêm tôi dạo lời ai oán.
Cung nấc đau thương của dân nghèo.
Con bé xinh ghê học lớp mười.
Mắt đen môi đỏ cười thật tươi.
Tôi tuổi ba mươi da xạm nắng.
Trông ra, " nửa ngợm nửa đười ươi ".
Ban đầu mới gặp nàng khi dễ.
Tóc dài nghệ sĩ vẻ chán đời.
Mãi đến mười hai lần trò truyện.
Mới biết rằng tôi đúng " dân chơi ".
Nàng vào đại học con cán bộ.
Tôi vẫn phiêu du kiếp phong trần.
Nàng đọc bài thơ cô hàng xóm.
Thầm nhủ con tim một chữ yêu.
Người đã đi rồi,tôi ở đây.
Bằng Lăng trước ngõ gợi thu gầy.
Cô bé ngày xưa xa phố nhỏ.
Cảnh buồn như rừng lá thu bay.
Vang dội lời than tiếng non sông.
Tôi hiến đời trai chí tang bồng.
Từ giã phố xưa đi biền biệt.
Cô bé ngày xưa khóc nát lòng.
Em đã học xong bằng tiến sĩ.
Quán cũ gặp nhau lệ tủi mừng.
Biết tôi góp sức đường tranh đấu.
Em thề noi bước gương Triệu Trưng.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 3.9.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thu tím Bằng Lăng"